Monday, November 13, 2017

Sương Mù Khắp Nơi,Đông Về Rồi Anh Ạ

" Sương phủ khắp nơi, đông về rồi anh ạ!
Cái lạnh đầu mùa cứ thế đến, em cảm nhận được từng làn gió riết cứ cuộn mãi, cuộn mãi vào đến tận trái tim của em. Người ta nói, đông về thì những người yêu nhau sẽ càng hạnh phúc hơn. Những cái ôm sẽ ấm áp hơn, những điều nhỏ nhặt nhất trong tình yêu cũng sẽ kì diệu hơn. Nhưng tại sao em lại không thể có được điều đấy. Tại sao ông trời lại bất công với em như vậy? Em biết tất cả đều do em, là do em chọn cách ra đi, bỏ lại anh một mình. Thế mà cuối cùng người đau nhất lại chính là em. Cái lạnh mùa đông ấy, cứ len lỏi trong em, làm em nhớ anh vô cùng. Em nhớ, em thèm lắm cái cảm giác được anh ôm trọn vào lòng, nghe rõ được từng hơi thở của anh. Em thèm cảm giác được anh hôn lên má, lên môi. Rồi cả cảm giác được làm nũng trước mặt anh, nhõng nhẹo với anh như trước đây em đã từng làm. Em nhớ lắm! Em nhớ hết tất cả. Sự cô đơn cứ bủa vây quanh em, em thực sự rất đau. Nhưng có cách gì nữa đâu, em nhớ đến chừng nào thì cũng có phép màu nào giúp em với anh quay lại nữa đâu. Vì bây giờ, em biết lấy tư cách gì để quan tâm anh nữa. Là em chọn, nên em phải chấp nhận điều đấy thôi! Phải không anh?
Em chỉ biết lặng nhìn anh từ xa, thương anh trong lòng, vậy nên anh phải sống thật tốt anh nhé! Đằng sau anh luôn có em dõi theo
Em yêu anh! Người từng là tất cả của em "
----------------------------------------
Vâng, một chút không khí se lạnh, một chút mong manh sương... đủ chạnh lòng để lạc về một ngăn tủ ký ức nào đó tình cờ được gợi nhớ! Nói chung, mưa và cái se lạnh của mùa đông, đủ để…thả hồn…!!!
#Jun

No comments:

Post a Comment